14/09/2024
Vậy là chuyến đi mùa hè xanh kéo dài 5 ngày cũng đã kết thúc, hành trình ấy không quá dài, không quá phô trương nhưng chúng tôi đã có những ngày tháng vui vẻ nhất, sâu sắc nhất đọng lại trong trang nhật kí thanh xuân của mình. Mọi cung bậc cảm xúc trong chuyến đi đã in sâu vào trong tâm trí tôi một kỉ niệm không bao giờ quên để giờ đây tôi có thể ngồi viết những dòng tự sự này về chuyến tình nguyện của tôi cùng với các bạn sinh viên Khoa Ngoại Ngữ Trường Đại học Hồng Đức tại Thôn Cả, xã Ban Công, huyện Bá Thước.
Nhớ ngày nào còn cùng nhau lên chuyến xe ấy, mọi thứ thật mới lạ vì hầu hết mọi người chưa biết nhau và cũng chưa từng đi tình nguyện. Nhưng sau một vài khúc ca sôi nổi của thanh niên và những giới thiệu sơ lược về mỗi người, chúng tôi đã có thể thoải mái trò chuyện vui vẻ với nhau để cùng sẵn sàng đồng hành trong những ngày sắp tới.
Khi đến nơi, đoàn được sắp xếp ở trong một căn nhà lợp tôn ba gian, cơ sở vật chất rất là thiếu thốn: không đủ quạt, không có giường chiếu, không đủ chỗ tắm… Mọi người phải chia nhau ra đi tắm nhờ các nhà dân lân cận, đi ngủ nhờ. Điều kiện sống khá là bất tiện nhưng cả đội tự nhủ sẽ cố gắng hết mình, thích ứng với môi trường mới, sự thay đổi bất thường của thời tiết và quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ được giao.
Bà con thôn bản rất thân thiện, nhiệt tình và hiếu khách. Họ sẵn sàng giúp đỡ chúng tôi, góp từng bó củi, từng cọng rau mang cho chúng tôi nấu. Họ cùng chúng tôi đổ bê tông làm đường, cùng trò chuyện hát hò, chia sẻ với chúng tôi trong những giờ giải lao trên công trường. Người dân trong bản luôn chào đón chúng tôi bằng nụ cười chân thành, hiền hậu và những lời hỏi han săn sóc rất dịu dàng khiến chúng tôi có cảm giác như những đứa con xa nhà đang trở về bên người thân vậy.
Tình cảm của các thành viên trong đội cũng từng ngày lớn lên. Những sẻ chia trên công trường nắng nóng, những câu chuyện mua vui làm quà, những giúp đỡ dù rất nhỏ hay những bữa cơm rất ngon mà đội hậu cần chuẩn bị cùng những câu chuyện phiếm trong bữa ăn đã gắn kết chúng tôi nhiều hơn nữa. Cái không gian xa lạ, bỡ ngỡ bữa đầu từ lúc nào đã được thay thế bởi những ngày thân mật và đoàn kết của cả đoàn.
Rồi những buổi sinh hoạt tập thể, những buổi tối cùng nhau tập văn nghệ với cả thanh niên bản cũng sẽ là những kỉ niệm không thể nào quên. Các em thanh niên thôn bản chủ yếu đang học cấp 2 hoặc cấp 3 nhưng rất thạo việc, rất nhiệt tình và ngoan. Các chị gọi hết nước là sẽ có bạn mang đến ngay cho đoàn. Các chị bảo đến tập văn nghệ là cũng tranh thủ đến cùng chơi cùng tập với các chị. Tôi sẽ chẳng bao giờ quên những giọt nước mắt của các em nghẹn ngào hôm liên hoan chia tay cùng những lời nhắn nhủ mộc mạc: “đừng quên Thôn Cả các chị nhé!”.
Chúng tôi cũng tổ chức những buổi học tiếng Anh và giao lưu văn nghệ cùng với các em nhỏ trong thôn bản. Các em háo hức mong bố mẹ chở đến tham gia lớp học và cùng tham gia những hoạt động chúng tôi hướng dẫn. Điều kiện khó khăn không thể ngăn cản các em nhỏ ước mơ muốn giỏi tiếng anh để làm hướng dẫn viên du lịch phục vụ quê hương mình.
Ấn tượng nhất là đêm liên hoan giao lưu văn nghệ và đốt lửa trại, các cô chú mặc trang phục dân tộc của người Mường biểu diễn những bài hát ngọt ngào, những điệu múa truyền thống vô cùng uyển chuyển. Sự dịu dàng của những điệu múa mô phỏng hoạt động hàng ngày của dân bản kết hợp cùng với những tiết mục sôi động của các bạn sinh viên đã tạo nên những nét pha trộn vô cùng thú vị mà cũng rất nhịp nhàng. Bà con đến chung vui rất đông, các cô các bác bảo họ mừng lắm, mừng vì rất lâu rồi họ mới có cảm giác khó tả như thế khi được chứng kiến, cảm nhận được tinh thần sôi nổi mà rất chân tình của tuổi trẻ khoa Ngoại Ngữ.
Đến với thôn Cả, đoàn tình nguyện không chỉ mang đến những món quà từ tấm lòng chia ngọt sẻ bùi của các giảng viên, sinh viên khoa Ngoại Ngữ nhằm giúp đồng bào miền núi sớm hoàn thành nhiệm vụ về đích nông thôn mới mà còn muốn lan tỏa nhiều hơn nữa tinh thần nhiệt huyết của sức trẻ khoa Ngoại Ngữ đến nơi đây. Tôi cũng như rất nhiều bạn sinh viên, rất nhiều ông bà, cô bác thôn Cả đã không kìm được nước mắt khi cô Hoàng Minh phát biểu tại đêm liên hoan. Cô thật xinh đẹp trong trang phục truyền thống của các cô gái Mường chia sẻ lòng biết ơn đến bà con thôn bản đã lo cho đoàn chỗ ăn chỗ ngủ, xem đoàn như con cháu trong gia đình. Da diết, nghẹn ngào lắm!
Chương trình đốt lửa trại cuối cùng thật sự ấn tượng và khó phai khi mọi người nắm tay nhau chạy vòng quanh ngọn lửa hát vang bài hát kết đoàn. Lúc này đây, tôi có cảm giác như hàng chục con tim đang hòa vào cùng chung một nhịp đập vô cùng nhiệt thành và ấm áp.
Giây phút tôi cảm thấy nghẹn ngào nhất có lẽ là giây phút đoàn tình nguyện chia tay về lại trường. Ai cũng bịn rịn, ánh mắt rưng rưng chưa muốn rời đi, chỉ muốn níu kéo thêm một chút, chuyện trò thêm một chút. Năm ngày đâu có dài nhưng đối với những trái tim thanh niên nóng hổi tràn đầy sức trẻ của chúng tôi thì đó là cả một hành trình tình cảm. Chúng tôi thực sự mong muốn được trở lại với bà con thôn Cả vào một ngày nào đó thật gần.
Các bạn biết không, đi tình nguyện không hề là một chuyến đi chơi du lịch trải nghiệm nhàn nhã. Chúng tôi thực sự vất vả lắm đấy. Chỉ cần biết 29 con người mà chỉ có 3 bạn nam còn lại là 25 bạn nữ và 1 cô giáo trưởng đoàn mà chúng tôi đã cùng bà con đổ được 150m đường bê tông trong những ngày nắng nóng đến 37 – 38 độ là các bạn đã đủ hình dung rồi. Nhưng chúng tôi hài lòng vì chúng tôi đã cống hiến tuổi trẻ, sức lực của mình và nhận lại được vô vàn tình cảm từ các thành viên trong đoàn và từ những người dân nơi đây. Quan trọng hơn nữa, chúng tôi thấy mình thực sự trưởng thành hơn sau một chuyến đi ngắn ngủi.
Có lẽ chỉ những ai đã từng tham gia các chiến dịch tình nguyện mới hiểu được giá trị của niềm hạnh phúc được đi, được cống hiến, được cảm nhận, được yêu thương và được trưởng thành như vậy! Cảm ơn hành trình xanh đầy ý nghĩa trong trang thanh xuân tuổi trẻ! Cảm ơn Khoa Ngoại ngữ đã cho chúng tôi một chuyến đi tuyệt vời! Cảm ơn những người bạn, những người đồng đội, đặc biệt là bà con thôn Cả - những người luôn tràn đầy tình thương yêu vô bờ bến! Tôi sẽ nhớ mãi cuộc hành trình này. Hy vọng các bạn sinh viên sẽ có thật nhiều kỉ niệm đẹp trong quãng đời sinh viên của mình tại ngôi nhà FFL. Hãy tự thắp lên hành trình tuổi trẻ của mình bằng những ánh sáng rực rỡ thanh xuân các bạn nhé!
Hoài Thương – K25A SPTA